Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Không thấy mùa xuân

Hôm nay 23 Tết rồi, mà sao bản thân hổng thấy mùa xuân gì hết. Cuối năm, nhiều chuyện không vui cứ đến với mình, rồi sau Tết mình sẽ tiếp tục stress và mệt mỏi mà thôi, chẳng có gì khả quan cho năm mới cả. Việc mất ngủ bắt đầu đến thường xuyên hơn, đang mơ màng ngủ, thậm chí ngủ rất ngon, chỉ cần thức mà trong đầu chỉ thoáng nghĩ đến việc ở công ty thì y như rằng tỉnh như sáo, và thức đến sáng, dẫu biết rằng hiện nay công việc cũng không đến nỗi áp lực, nhưng chỉ cần nhìn vào mặt Họ là cảm thấy bất an rồi, sau đó chuyển qua căm ghét và thù hận.
Cầu mong sao dành dụm đủ tiền, để có thể thoải mái nghỉ việc, để không bị stress. Không biết ngày mai là cái gì, nhưng mọi sự hận thù là luôn hiện diện trong mình, không thể dứt ra được nữa, mong mình sẽ có cơ hội để phục hận, mình sẽ ra tay khi có dịp.
Họ trở nên vui vẻ không phải thì thương hay muốn chuộc lỗi gì đâu mà vì mình đã phản kháng, đã cho Họ thấy là mình không dễ bị ăn hiếp nữa vậy thôi, nhưng về lâu dài mình vẫn thua, vẫn bị Họ âm thầm đâm sau lưng mà thôi.
Xin đi ah? ai giúp, lý do gì chính đáng để đi? đó là một câu hỏi rất khó khăn, nếu đi được thì tuyệt vời, còn không thì sao? Họ sẽ bắt đầu kiếm chuyện để khi đó chỉ có cách là mình phải nghỉ việc mà thôi, cố gắng thu xếp, kiếm tiền, để dành tiền rôì mới bắt đầu việc này, để khi nghỉ việc thì gia đình không gặp khó khăn, đồng thời để dành thời gian để nghiên cứu và tìm cách để cho Họ biết rằng, tao đi mày ở lại không yên đâu.
Xem ra năm mới mình lại có nhiều ưu phiền, và phải vận động hết công suất trước khi mình gục rồi. Cầu mong cho được nhiều sức khoẻ để mà chiến đấu. Một năm mới đầy sóng gió.