Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009

Cám ơn

Cho dù rất giận và bực mình Họ, nhưng đối với công ty, đối với mọi người, thì mình vẫn biết ơn công ty này, thật lòng là rất mang ơn. Chính công ty đã cho mình cuộc sống ổn định, đầy đủ, và chính nhờ vào những cổ phiếu mà công ty bán cho mà giờ mình đã có được nhà cửa đàng hoàng.

Lúc còn là học sinh, bản thân mình chẳng biết học ngành nghề cho nó phù hợp với một thể trạng như mình, ba mẹ cũng bối rối về điều đó. Học viễn thông – sẽ về làm bưu điện, ngồi một chỗ không phải đi lại, khi xem kết quả có người đã nói rằng học viện không nhận người khuyết tật. Buồn, đi ngang qua ĐH mở thấy tuyển sinh ngành Tin học, vào học thử, định học để luyện thi ngành điện tử bên Bách Khoa thôi. Không ngờ lại theo dính thằng tin học này luôn, thực sự trong lòng mình không khoái tin học, thậm chí là ghét nó, nhưng học thì vẫn phải học, bị nó cuốn theo nên không còn thời gian luyện thi nữa. Thú thật, thời gian này thật ra mình cũng không biết bản thân mình làm được gì khi theo học ngành này, không xác định được cụ thể. Ba mình lo xa, kêu đi học thêm sửa điện tử của một ông cũng có tật, sửa điện tử giỏi ở khu Nhật Tảo, ậm ừ cho qua rồi trốn luôn. Những năm 1995 cho đến 1998 thì CNTT ở VN bèo quá, internet thì càng hiếm. Theo phong trào trong lớp cũng đi học thêm về lập trình quản lý cơ bản, mạng cơ bản, thậm chí vẽ kỹ thuật cơ bản, anh văn…xong rồi có biết làm gì đâu.
Năm cuối, khi được đi thực tập ở một công ty phần mềm chui (vì không có đăng ký kinh doanh mà), đó mới chính là dấu mốc thực sự dấu mốc thực sự khi mà áp lực phải hoàn thành công việc, dù là thực tập sinh thôi, nhưng vẫn phải hoàn thành các dự án của các anh giao, vì vậy nó tạo cho mình một khả năng đọc sách nhanh và những kinh nghiệm lập trình mà các đàn anh hướng dẫn.

Vào công ty, những kiến thức của các khoá học ngày xưa (học chơi thôi mà) và kinh nghiệm thực tập đã giúp mình rất rất nhiều. Nhờ đó mà mình hông còn tự ti mặc cảm nữa. Kiến thức là kiến thức, kinh nghiệm là kinh nghiệm, dù sau khi đi làm, kiến thức học đã lỗi thời, nhưng nó chính là nền tảng khá tốt, từ đó mình tìm hiểu và ứng dụng nó. Có thể đối với một số người việc học và làm của mình có phần “vớ vẩn” nhưng đối với mình đó là một thử thách, trải nghiệm. Bởi vì học về CNTT, thì phải luôn vận động, học hỏi từ thực tế bên ngoài, còn mình học trong ĐH, rồi đi học các khoá ngắn hạn, thì mình không có thể đi đâu đc và không ai thèm cho mình đi theo để học hỏi vì chỉ vướng chân thêm. Nên những khả quan mà mình đạt được thì nó thật tuyệt vời.Mọi ngưòi trong công ty, đã nhìn nhận mình hơn, bớt nghi ngờ về khả năng của mình hơn.

Một số người khi gặp mình những tưởng là mình vào làm chỉ để làm những việc vặt vãnh, vì vậy họ thường kêu mình làm việc nhưng với một thái độ ban ơn (vì có việc làm cho mày là mừng lắm rồi), hình như bây giờ vẫn còn một số như vậy. Nhưng mặc kệ đi, sao cũng được, miễn bây giờ công việc cố gắng hoàn thành là được rồi. Mình biết thân phận của mình rồi.