Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009

Tản mạn công việc...

Những ai làm được việc, mà nhất là làm được nhiều việc thì y như rằng sẽ bị sai, nhờ vả tối mặt. Nhất là người người mới vào, cũng muốn lấy điểm với mọi người, thôi việc đó coi là chính đáng đi. Về sau, khi đã có những phân công rõ ràng thì việc của người đó vẫn vậy, thậm chí có thêm nữa, vài anh em tâm sự làm tối con mắt, kiêm 2,3 việc nhưng lương thì vẫn vậy, còn người khác có cùng một công việc, lương thì bằng nhưng việc thì đúng y như phân công. Đến khi hiểu ra vấn đế thì “chạy” việc không được vì đã lỡ làm được việc rồi, nếu mở miệng ra nói là không biết làm không đc thì bị chụp ngay là “không có năng lực” liền. Công việc nhiều khi mới vào thì chưa quen, sau này quen dần, tổ chức lại thì tốc độ tăng lên, việc rút ngắn lại, thời gian thừa dùng để tìm hiểu kiến thức thì cũng bị chụp lại “việc ít quá nên giao thêm” hoặc “làm ít việc” giảm lương nó lại.Mà công nhận tiền là vô địch thật, ai cũng sợ mích lòng sếp, ai cũng sợ bị trừ lương….vì vậy ai cũng tức nhưng miệng thì cười như là đọc truyện tiếu lâm vậy. Bản thân mình cũng hơn gì người ta đâu, vì nồi cơm điện ráng chịu nhục để mà có tiền lương mà nuôi vợ con, nên trong lòng nhiều khi tức tối, bực mình, muốn chửi không biết sao mà chửi, đành mở cái blog này lên để mà nói cho nó đã. Vậy mà cũng sợ nữa àh nghe, đâu dám lấy tên thật, đâu dám nói một ai cụ thể và cũng không dám khoe blog với ai (cái này thường rất nghịch lý vì ai có blog cũng khoe hết) cứ chửi đổng vậy thôi, đành nếu người nào vào đọc vẫn biết mình là ai, mình nói ai và mình chửi ai. Thôi kệ, vậy đi để có gì mà chối chứ. Ngẫm lại làm đàn ông sao mà nhục dữ vậy trời, nhưng nghĩ lại cũng có thằng nhục hơn nữa vậy mà nó vẫn sống, thậm chí sống khoẻ...mình còn tốt chán.