Thứ Ba, 18 tháng 8, 2009
Vào làm việc
Bước vào làm, đã bị tạt ngay một gáo nước lạnh là ngồi chơi. Ngồi chơi nhưng không có xơi nước đâu, ngồi ngó máy , ngó người ta làm, rồi cười xã giao mỗi khi có người đi qua, rồi buồn qua đi mua tờ báo đọc, thì bị ngay một gáo thứ 2 :” Mày vô làm việc hay vô đọc báo?”- cứng họng, trong trường hợp này, không có một thằng nào mới vào làm việc mà dám trả lời. Gáo nước lạnh thứ 2 chính là một “chiến lược” gọi là chán nản, làm cho mình chán nản mà bỏ việc, thật ra cũng có một vài người vào cái phòng u ám này rồi, nhưng đều tìm mọi cách cao bay xa chạy, Người ta chạy hợp pháp lắm vì Người ta không có chuyên môn như mình, còn mình, vào phòng này, cùng chuyên môn nên bị ghét nhiều hơn. Mình đã rơi nước mắt nếu không có một người ta bên cạnh an ủi. Theo mình biết, Người ta này cũng đã khổ sở biết bao nhiêu với Họ rồi. Thời điểm này Họ là giống như một đứa con cưng (mà con cưng thì hay chứng lắm), giống chột mà làm vua xứ mù vì vậy ai cũng nể, ai cũng sợ cả. Quyết cố gắng để hiểu hơn công việc, đâu được vài tháng, mình đc mua một chiếc máy vi tính. Từ đó mới bắt đầu học hỏi theo đúng nghĩa đen là học và hỏi luôn, một vài Người ta cũng rất nhiệt tình giúp đỡ chỉ bảo, dần dần mình cũng tạm gọi là hoàn thành đc công việc. Nhưng đó cũng chỉ là mới bắt đầu của cuộc gian nan khác mà thôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét